Read

This is how I read a book at the moment:

  • Research FIRST
    • Read recommendations, reviews & rating on Amazon to make sure I only read worthy books
    • Add them to my reading list if necessary
  • Finish the whole book within 3 days since getting it
    Otherwise, I know I won’t read it thoroughly after losing that momentum

    • Finish 50-80% on the first day
    • I focus to learn 3-5 BIG lessons from the book
      – no more just reading for “fun”.
      (added on Aug, 2016)
  • Update my library on Trello
    • I believe the order of the books I read is very important to how (much) I learn!
    • Categorize the book: which category it belongs to?
  • Review them occasionally or when I need to improve knowledge in certain areas
    • Review what is left with me from those books
      by writing down 1-2 BIG IDEAS (max.) from each book per review.

2019

2018

2017

2016

2015

2014

2013

2012

2011

2010

2007

2006

Về sự xuống cấp…

Euro 2016 đã đến…

Nếu như ở Euro 2012, Tạ Biên Cương (TBC) còn là một thảm họa, thì 2 năm sau ở World Cup 2014 tại Brazil, anh ấy đã trở thành 1 hiện tượng, hay nói theo cách của blogger Lê Nguyễn Hương Trà, là một “lý do (nữa) để xem World Cup” (!) 😀 4 năm sau tại Euro 2016, TBC bây giờ đã trở thành một “idol” có chỗ đứng rất vững chắc trong lòng nhiều bạn trẻ (với rất nhiều fanpages).

Bây giờ những lỗi bình luận hay những lời “chém gió” quá mức cần thiết của anh ấy nhanh chóng được các fans bỏ qua (như là phần tất yếu của “cuộc sống”) và thậm chí là bảo vệ (!).

ta-bien-cuong-troll-bong-da

Khi “nhảm” trở thành hay; khi hay trở thành “nhàm”

Không phải ngẫu nhiên mà TBC từ một thảm họa đã nhanh tróng trở thành một hiện tượng và idol. Công bằng mà nói, TBC bình luận rất nhiệt huyết & máu lứa. Anh ấy có nhiều bình luận cũng rất vui, “teen” và có tính giải trí khá cao ví dụ như:

Đường bóng chỉ thành công về mặt ý tưởng” hay
Có vóc dáng và thể hình của một người công nhân nhưng đôi lúc ta cảm tưởng Tài Em như đang làm thơ trên sân bóng.”

Nhưng đánh đồng nó với “hay” thì theo tôi là không phải.

Mỗi người có mỗi cách xem và cảm nhận khác nhau. Nhưng thích đến độ nhân nhượng cho cái sai (nói chung), mà cụ thể ở đây trong trường hợp của TBC là những trích dẫn sai hay những lời nói xáo rỗng, thì thật sự không nên.

Ở đây, tôi muốn nói tới sự xuống cấp trong cảm nhận của một lượng lớn người hâm mộ xem bóng đá nói riêng và nghệ thuật nói chung.

Đây là một trận đấu dự đoán là rất khó dự đoán. 😉
Sau khi kết thúc hiệp 1 thì trận đấu vẫn có thể còn 45 phút nữa (!!)

Tội lại nhớ đến những sex jokes. Sex jokes thường “vui”, một phần là vì nó vẫn còn là 1 taboo ít được nói đến. Những những thú vui (bất chợt nhận ra vì sao từ “t vui” rất hay và chính xác ở trường hợp này) từ sex thường được enjoyed bởi vì nó bình dân, ai cũng hiểu nhưng nhiều lúc không dám nói, vui ngầm. Nghe nhiều lúc quen, nhiều người nghĩ & đánh đồng rằng chỉ có sex jokes mới (thật sự) vui & vui thì chỉ có sex jokes :O Thật ra thì có nhiều jokes không phải về sex những vẫn vui & thậm chí sâu xa (“thâm”). Mình có thể học được nhiều điều chỉ qua những lời nói đùa đó.

Trong bóng đá, các cầu thủ có thể ghi bàn bằng rất nhiều cách, bằng đầu, bằng chân, bằng đầu gối … ngoại trừ dùng tay. Nhưng dù là đầu hay đầu gối thì cũng thế thôi, đều là đầu cả.”

Chúng ta đang ở quá gần với những cái sai, cái xấu. Mà gần mực thì đen, chúng ta nhiều lúc cảm nhận được cả những cái mà bản thân nó chẳng có gì hay (!!). Điều này thật ra cũng không quá bất ngờ, cái gì cũng có 2 mặt (tốt và xấu); ngay cả kẻ thất bại vĩ đại nhất thế giới này cũng có nhiều điều đáng để chúng ta học. Việc chúng ta tìm được những điểm sáng trong bóng tối là một điều đáng mừng. Câu hỏi đặt ra là vì sao chúng ta lại (phải) chọn đi vào bóng tối ngay ở bước đầu tiên?? (at the first place)

A lie told often enough becomes the truth!” – Lenin

Theo bạn vì sao những bài nhạc pop với lời lẻ thô lục & xáo rỗng (nhưng dễ nghe) lại được rất nhiều người nghe? 😉 Trong khi những bản nhạc xưa đầy tâm trạng & ý nghĩa với những ca từ ngọt ngào & say đắm nhiều lúc lại không được đón nhận.

Đều này nằm ở cảm nhận của khán thính giả.

Cảm nhận thường mang tính cá nhân và riêng tư nhưng thật ra nó đến từ học thức và kinh nghiệm sống (!?). Người ta gọi nhạc cổ điển là  “âm nhạc bác học” vì không phải ai nghe cũng hiểu; mà không hiểu thì làm sao cảm nhận và thấy hay được? Chúng ta cũng có những bài hát về lịch sử hay cổ động như “Dậy mà đi”. Bình thường nghe thì chúng ta khó có cảm xúc như những bài hát về tình yêu đôi lứa được. Vì sao phải “dậy”? Mà dậy rồi thì “đi” đâu? Nhưng khi có chiến sự hay tổ quốc ta cần, bài hát đó lại trở thành một lời kêu gọi đầy ý nghĩa.

Tất nhiên một sản phẩm “hay” nhưng không được đón nhận sẽ là một thất bại (và ngược lại). Mỗi khán giả phải chọn cho mình 1 phong cách nghe riêng cũng như mỗi nhà sản xuất phải chọn cho mình 1 target audience nhất định.

Một lời khuyên mà tôi học được là mình không nên đi theo số đông (dù nó dễ chịu & thoải mái hơn nhiều). Khi nào mình tách ra được khỏi đám đông đó thì cũng là lúc mình bắt đầu khác biệt và thành công.

Remember, it’s always lonely at the top! So don’t be afraid 😉

2019

2018

2017

2016

2015

2014

2013

2012

2011

2010

2007

2006

Nếu được làm Thủ Tướng, tôi sẽ làm gì?

1. Hòa hợp, hòa giải & đoàn kết dân tộc

Đây có lẽ là điều quan trọng nhất.

Không khó để nhận ra dân tộc Việt đang bị chia rẽ 1 cách sâu sắc. Ở đâu đó vẫn còn những phân biệt Bắc, Nam; truy xét lý lịch gia đình,… Cuộc nội chiến đã kết thúc hơn 41 năm nhưng những xem ra hậu quả của nó vẫn đang còn khắc sâu trong tâm lý người Việt chúng ta.

Một công ty không đoàn kết rất khó để thành công. Một dân tộc chia rẻ rất khó để phát triển.

Cho đến khi cả 2 bên của cuộc chiến “chống Mỹ cứu nước” & “chống Cộng” thừa nhận rằng đó là một cuộc nội chiến giữa 2 lý tưởng đối ngược nhau dưới ảnh hưởng trực tiếp của 2 cường quốc Mỹ & Nga (và một phần nào đó là Trung Quốc) trong chiến tranh lạnh thì chúng ta vẫn chưa thể hòa hợp, hòa giải và đoàn kết dân tộc được.

Điều này tốt nhất nên đến từ sự minh triết và nhân đạo của bên “thắng cuộc” cũng như sự mở lòng, “quên đi sự đau buồn của quá khứ để hướng tới một tương lại tốt đẹp hơn” của những người ở bên kia chiến tuyến.

Rất nhiều người vẫn còn gọi “Mỹ” là “giặc” và 30/4 là ngày “giải phóng”; và ngược lại cũng rất nhiều người “cộng hòa” cho rằng CS đã “xâm lược” miền Nam và 30/4 được gọi là ngày “quốc hận”.

Nếu chúng ta phải tìm ra một điều đáng mừng sau cuộc nội chiến đẫm máu đã giết chết hơn 3 triệu người Việt này thì đó chính là việc đất nước Việt Nam chúng ta được thống nhất. Nếu như ngày đó CS không “xâm lược” thì có thể Nam Việt Nam không u tối như ngày hôm nay nhưng Bắc Việt Nam sẽ khốn đốn, nghèo nàn và lạc hậu như Bắc Triều Tiên bây giờ. Trung Cộng sẽ không để chế độ đó sụp đỗ dễ dàng và để có một Việt Nam thống nhất như ngày hôm này có thể sẽ phải mất cả trăm năm hoặc nơn nữa (!?). Liệu chúng ta có đau xót không khi nhìn cảnh những người con đất Việt như vậy? Chắc chắn rồi. Tình hình đó cũng giống như những người Việt Nam ở nước ngoài (hay người Mỹ gốc Việt) hiện nay. Dù đã có 1 cuộc sống mới tốt đẹp và văn mình hơn, họ vẫn luôn trông ngóng và ưu tư về hiện tình đất nước với một hi vọng rằng đất nước sẽ phát triển vào một ngày không xa (và tất nhiên họ cũng không quên gửi rất nhiều tiền về cho gia đình và bà con ở Việt Nam). Chúng ta khó quên được gốc rể của mình.

Chiến tranh và quá khứ đau thương của dân tộc đang và sẽ trôi qua nhưng thế hệ trẻ chúng ta không được quên đi những bài học quý giá của nó. Muốn hòa hợp và hòa giải, chúng ta trước tiên phải hiểu và chia sẻ những đau thương mất mác mà ông cha ta phải trải qua.

Một phần quan trọng trong việc hòa hơp & hòa giải dân tộc là không được trả thù những người phục vụ chế độ cũ. Chúng ta đánh kẻ chạy đi nhưng không nên đánh người chạy lại. Đảng CSVN đã mắc phải những sai lầm này sau cuộc nội chiến (thông qua cái gọi là “trại cải tạo”, “xây dựng các vùng kinh tế mới” hay truy xét lý lịch 3 đời) gây ra chia rẻ sâu sắc, mặc cảm và thù hận giữa những người anh em thuộc hai chế độ khác nhau, giữa những người đã hi sinh tất cả vì lý tưởng riêng của mình. Thể nên chúng ta không được phép mắc phải sai lầm này một lần nữa!

Thay vì trả thù, pha thêm thù hận vào những vết thương xưa, hãy cho họ có cơ hội sửa chữa lỗi lầm. Biết dùng “kẻ thù cũ” là một cách hay, nhân đạo – nhiều lúc cũng rất hiệu quả và cũng là phương châm lâu đời của ông cha ta xưa nay.

Một điểm đáng lưu ý nữa như MC Nguyễn Ngọc Ngạn đã nói là chúng ta kịch liệt lên án, phê phán và chống lại sự bành trướng và xâm chiếm gây mất ổn định trong khu vực của nhà cầm quyền Trung Quốc nhưng chúng ta tuyệt đối không chống và thù hận người Trung Quốc.

Một điểm quan trọng khác cần lưu ý, là chúng ta chỉ chống âm mưu bá quyền, chống chủ nghĩa “sô-vanh nước lớn” của nhà cầm quyền Trung Quốc, chứ hoàn toàn không chống người Hoa.

Người Hoa có những quan hệ mật thiết với người Việt, nhất là trong thời Mãn Thanh, đã có biết bao người Hoa sang lập nghiệp ở nước ta dần dà trở thành người Việt và đóng góp cho đất nước ta nhiều nhân tài như Trịnh Hoài Đức, Trần Tiến Thành. Cho nên chúng ta hoàn toàn không có hiềm khích gì với người Hoa.”

2. Giáo Dục

Chúng ta phải bỏ kiểu cách giáo dục rườm rà và chạy theo thành tích như hiện nay. Giáo dục phải đặt con người lên hàng đầu. Đặc biệt, giáo dục không được dùng làm công cụ để tuyên truyền và phục vụ chính trị.

Quan trọng hơn cả, một nền Giáo dục tốt theo tôi là phải dạy được cho học sinh một cách suy nghĩ độc lập. Chúng ta phải làm sao để mọi hành động của học sinh phải chính là sản phẩm từ của suy nghĩ riêng của các em chứ không phải suy nghĩ của ai đó áp đặt vào (Jim Rohn).

Giao thông

to be continued…

2019

2018

2017

2016

2015

2014

2013

2012

2011

2010

2007

2006

My First Trip to Taiwan

Impressions:

  • There are lots of construction buildings in the airport. The scene looks like or even worse than in HCM (& Bangkok). It’s still way behind world class airports like Changi.
  • Complicated & massive highways (bridges) from the airport (which is apparently not in Taipei)
  • 80-95% of major buildings are in brown & dark grey color. It makes the city look ancient, blues & sad especially in cloudy days… (more or less same feeling when I first came to Malaysia (KL?) from Singapore). Still wondering why they chose those colors? Was it on purpose? 😉
  • Bikes are still used quite a lot in the city – more than BJ & esp SH (but still only around 10% of the vehicles). The roads in Tapei are not as huge as in Singapore, in which one way usually has 3-4 lanes. This makes the city more “close” (not too huge in distance) to me though, reminding me of Vietnam.
    • Saigon can learn from this
  • Not much jam – so much better than mainland China
  • We had a very hard time finding basket bins even in (night) markets. I need to hold my trash on my hands for very long until I found one unless I decided to throw it somewhere :O
    • There are people who look for & clean trashes on streets though
  • People are very polite & patient. We hardly hear any horn sounds. In fact, even a car was so close to me, its driver didn’t horn me at all. He was waiting (for a moment only though) until I realized and moved away. Those kinds of behaviors are hardly found in Singapore. Highly educated & polite people! That’s what the government can (and should/must) do (for its citizen through laws/penalties and education)!!

There are quite many places/attractions to chill & take pictures – Hue either doesn’t seem to have many places like this or under-marketed – no ones know about it…

Shifen Sky Lantern with wishes written on it. People are playing on a working train railway. I’m wondering if there is any accident happened before, which could be so gross! 🙁
IMG-20160423-WA0018

Waterbottle place with song of the sea (like in front of Singapore MBS) + colorful lighting (pictures) and crystal balls for people to stay inside > very good idea 💡
IMG-20160423-WA0066

Yehliu GeoPark (sedimentary rocks) – beautiful scenery & story!

Japanese mall & Taipei 101: Pretty Girls helps & guides shoppers & pedestrians in front of the lift (they’re called Elevator operator). This is the first time I’ve seen something like this, which is quite interesting. I wonder if such service is necessary though! haha.

20160425_144152

  • Cheap food. Much cheaper than BJ & SH
    • Cheap steamboat. Only $20 for a big whole set (Appetizer to drink & dessert) steamboat. @ Where?
    • Smelly Tofu: smell Ok & good to eat with chilli & veggies after cooking though!
  • Should buy a SIM at the airport! Only $300 – unlimited internet for 5 days. The Internet here is pretty good – up time 99%; 4G even in mountain.

Girls 😉

  • Tall. Prettiness: Somewhat in between Singapore (modern) & Chinese mainland (average girls looks que mua). They have big thighs though 😯 😈
  • People – both guys & guys like to wear ripped jeans :mrgreen:

House via AirBnB?: near/inside the town. Some interesting decorations:

  • Fake book covers (box)
  • Color Lighting box > look cool!!

2019

2018

2017

2016

2015

2014

2013

2012

2011

2010

2007

2006

Intimacy

A rainy afternoon. A few moments of deep `unemotional` intimacy #Palm. A frustrating yet good rest.

Wait, did I mention I’ve experienced all sort of high feelings & emotions in the morning? Excited; decisive; long waiting – disappointed; then all of a sudden, run into a crazy trouble (#VNW) caused by a stupid mistake (disable all plugins) and finally rushing as much as I hate it.

Wait it doesn’t end yet (well I didn’t wanna end it yet to be more precise). Some other moments of excitements at the last minutes (Arsenal vs West Ham match). I know rushed decisions without good preparation usually suck no matter how experienced and smart I am.

What a day!

But at the end of it, what stays inside me isn’t those highly emotional moments but instead a deep feeling that I haven’t loved & been loved for a long – long time. Sure, a few emotional loves in just over 3 years or so – by the way, I have some sweetest moments/gifts that I’m very grateful for & will remember forever others could only dream of; massive travelings; many interesting dates with all kinds of people too; dance; travel; hugs; kisses; but sometimes, I was feeling like they’re not real… I’m not fully satisfied!

If only…

Yes those “if only” would have made my life somewhat less exciting but surely more emotional stability (WTF does this mean?)…

2019

2018

2017

2016

2015

2014

2013

2012

2011

2010

2007

2006

What I’m Doing Now

I’m in Singapore, focusing on these priorities:

  1. Creating & following my morning & night rituals including:
    • Doing priming every morning
    • Meditating before sleeping at night for at least 2′
    • Writing my one-sentence journal
    • Reading
  2. Achieving my ideal weight: 68kg (~62kg now)

What I’ve done lately:

Last update: March 31, 2016 (Page inspired by Derek Sivers)

2019

2018

2017

2016

2015

2014

2013

2012

2011

2010

2007

2006

Why don’t you write anymore?

I know you probably started it for (or together with) me & also ended it because of me.

But why don’t you… Our journey might stop but it doesn’t mean it ends yet. You shared: “Love is like travel – a journey with no end!” Remember?

It’s your dream to study & live abroad, isn’t it?

I want you to live well & happily (that’s love, isn’t it?) and share that with me not just through photos & hashtags but also words & emotions.

“A pictures tell thousands words” right?

But I bet you know a picture without a proper context doesn’t say anything meaningful if not even misleading. Nowadays, as more and more pictures are taken, the less meaningful they are. I’ve seen many people posting so many beautiful photos (and likes as well) and living a pathetic life 🙁

Of course I hope you not. But still I believe a photo with just a few-sentence description says it best.

Live well, babe!

2019

2018

2017

2016

2015

2014

2013

2012

2011

2010

2007

2006